NGÀY TRỞ VỀ SAU 6 NĂM THẤT LẠC HÀNH TRÌNH CỦA YÊU THƯƠNG VÀ TẤM LÒNG NHÂN ÁI TẠI BỆNH VIỆN ĐA KHOA HẬU GIANG
Trong số những phép màu ấy, câu chuyện của chị Nguyễn Thanh Tú - tên thật là Huỳnh Thị Lan, sinh năm 1982, tìm lại gia đình sau 6 năm thất lạc là một khoảnh khắc khiến những ai chứng kiến đều nghẹn ngào xúc động.

Giây phút vỡ oà cảm xúc sau 6 năm xa cách của chị Lan và gia đình. Ảnh: P.QLCL-CTXH
- Cuộc hội ngộ giữa những ngày se lạnh cuối năm
Những ngày cuối năm se lạnh, Khoa Nội tiết - Nội thận, Bệnh viện Đa khoa Hậu Giang bỗng trở nên ấm áp lạ thường. Không khí được sưởi ấp không phải bởi thời tiết, mà bởi những giọt nước mắt hạnh phúc trong cuộc đoàn tụ đầy xúc động sau 6 năm chia cách của gia đình chị Lan.
Chị Huỳnh Thị Ngọc - em ruột chị Lan - nghẹn ngào kể: “Chị Hai lên Bình Dương làm thuê rồi mất liên lạc luôn. Gia đình đăng tin tìm kiếm trên tivi, mạng xã hội… Nghe ai nói thấy người giống chị ở đâu là cả nhà chạy tới ngay, nhưng lần nào cũng trở về trong hụt hẫng. Các con chị nhiều lần lặn lội từ Ninh Thuận vào Bình Dương tìm mẹ nhưng vẫn không gặp…”
Ở quê nhà, người chồng chất phác một mình gồng gánh nuôi bốn đứa con đang tuổi lớn, đứa nhỏ nhất khi ấy mới lên ba. Từng manh mối, từng lời báo tin anh đều nắm lấy như chút hy vọng cuối cùng. Tình thương và nỗi nhớ khắc khoải, đeo đẳng nhiều năm khiến tinh thần anh khi mê khi tỉnh - nhưng tình yêu của người chồng, người cha chưa bao giờ buông bỏ.
- Những ngày chống chọi bệnh tật và hành trình tìm danh tính
Chị Lan nhập viện trong tình trạng bị suy thận mạn, tăng huyết áp, đái tháo đường, thiếu máu và suy hô hấp, phải lọc máu cấp cứu. Chị Lan được điều trị tại Khoa Hồi sức tích cực - Chống độc, sau đó chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Trung ương để lọc máu cấp cứu. Sau khi điều trị tạm ổn chị Lan được chuyển trở về Khoa Nội tiết - Nội thận của Bệnh viện Đa khoa Hậu Giang để điều trị lâu dài.

Chị Lan đang trải qua quá trình lọc máu tại Khoa Nội tiết - Nội thận. Nơi nơi những giọt mồ hôi và nụ cười của đội ngũ bác sĩ, điều dưỡng đã thắp lên hy vọng sống cho chị. Ảnh: K.NT - NT
Hoàn cảnh gia đình chị vô cùng khó khăn: Không đất sản xuất, không có Căn cước công dân, chưa nhập hộ khẩu về địa phương, không mua được thẻ BHYT, thu nhập chủ yếu bằng nghề làm thuê bấp bênh.
Sau khi xác minh tại địa phương, nhận thấy hoàn cảnh chị Lan quá bế tắc Phòng Quản lý Chất lượng - Công tác xã hội của Bệnh viện Đa khoa Hậu Giang đã lập hồ sơ hỗ trợ chi phí điều trị từ nguồn “Quỹ hỗ trợ khẩn cấp cho bệnh nhân nghèo của bệnh viện” tổng chi phí gần 10 triệu đồng cho cả ba đợt điều trị.
Trong những ngày điều trị tại bệnh viện, chị Lan chia sẻ trong nước mắt:
“Ước mơ lớn nhất của tôi… là có tiền mua vé xe để trở về với gia đình”. Câu nói giản dị mà xé lòng ấy đã chạm đến trái tim của những người làm Công tác xã hội tại bệnh viện.
- Phòng QLCL - CTXH: “Kiên trì, thấu cảm và không bỏ cuộc”
Ngay lập tức Phòng QLCL - CTXH của bệnh viện đã vào cuộc. Chị Nguyễn Thị Minh Duyên - Trưởng Phòng QLCL - CTXH đã kiên trì trực tiếp khai thác thông tin, liên hệ đối chiếu dữ liệu và chủ động kết nối với Công an địa phương để hỗ trợ xác minh danh tính cho chị Lan.
Mặc dù chị Lan cung cấp một số thông tin như chứng minh nhân dân, nhưng khi tra cứu Công an xã Diên Điền (tỉnh Khánh Hoà) chỉ tìm thấy người cùng họ tên, cùng ngày tháng năm sinh, cùng địa chỉ… nhưng lại khác giới tính và người này cũng rời địa phương nhiều năm. Mọi nổ lực tìm kiếm lại rơi vào ngõ cụt.
Do bệnh tình khá nặng, lúc nhớ lúc quên, thông tin chị Lan cung cấp cũng rời rạc. Nhưng chị Duyên vẫn kiên trì, tiếp xúc hàng ngày, ghi nhận từng chi tiết nhỏ, ráp nối từng mảnh ghép như đang giải một bài toán khó đầy nhân văn.
Cuối cùng, những manh mối được xâu chuỗi và dần sáng tỏ. Ngày 09/12/2025, khi xác định được quê quán, tên cha mẹ ruột, chồng và con của chị Lan, chị Duyên lập tức liên hệ Thượng tá Phan Văn Hải - Trưởng Công an phường Ninh Chữ (tỉnh Khánh Hoà), nơi gia đình chồng chị Lan sinh sống, để nhờ xác minh và hỗ trợ tìm kiếm.
Chỉ sau hơn bốn giờ rà soát trên cơ sở dữ liệu dân cư, Công an phường Ninh Chữ đã xác định được gia đình chồng của chị Lan và trực tiếp đến nhà báo tin.
- Giây phút vỡ òa khi tìm được gia đình
Ngay khi có mã định danh từ Công an cung cấp, Phòng QLCL - CTXH đã trích quỹ mua thẻ BHYT tự nguyện trị giá 1.264.000 đồng cho chị Lan để hỗ trợ điều trị lâu dài, phòng trường hợp gia đình không thể đón nhận chị.

Chị Nguyễn Thị Minh Duyên - Trưởng Phòng QLCL-CTXH (bìa phải) trao phiếu mua BHYT
cho chị Lan và ba đứa con trước khi gia đình về lại Khánh Hoà. Ảnh: P.QLCL-CTXH
Nhưng niềm vui đến nhanh hơn mong đợi, chồng chị Lan gọi điện cho chị Duyên để xác nhận thông tin và cho số điện thoại các con, em ruột của chị Lan. Khi chị Duyên kết nối video qua Zalo để chị Lan gặp lại gia đình, khoảnh khắc ấy khiến tất cả không ai cầm được nước mắt.
Tiếng nói đầu tiên vang lên từ màn hình bên kia, run rẩy và nghẹn ngào: “Mẹ đi đâu sáu năm nay? Mẹ có biết tụi con tìm mẹ vất vả lắm không? Mẹ ở yên đó, tối nay tụi con lên đường vào đón mẹ…” - Em Nguyễn Thanh Phong, con trai thứ ba của chị Lan.
Chị Huỳnh Thị Ngọc - Em gái chị Lan nức nở: “Đúng là chị Hai rồi… tụi em tưởng chị đã mất trong đợt dịch Covid - 19. Không ngờ hôm nay còn gặp lại chị, chị yên tâm nha, tụi em bắt xe đi trong đêm, sáng là tới nơi để đón chị về trị bệnh …”
- Ngày Trở Về - Hành Trình Của Yêu Thương và Tấm Lòng Áo Trắng
Sáng ngày 10/12/2025, chuyến xe chạy xuyên đêm đưa chị Lan trở về với vùng đất Khánh Hoà - Nơi có người mẹ già mòn mỏi đợi con, người chồng vẫn giữ trọn nghĩa tình và bốn đứa con trai hiếu thảo chưa bao giờ buông bỏ cuộc ành trình “đi tìm mẹ”.
Chứng kiến giây phút đoàn tụ ấy, những người làm Công tác xã hội của bệnh viện không ai kìm được xúc động. Mỗi cái nắm tay, mỗi lời cảm ơn, mỗi câu chào tạm biệt, lời chúc bình an… đều là minh chứng cho giá trị nhân văn mà họ đang ngày ngày vun đắp.

Bs Hồng Triệu Văn, Khoa Nội tiết - Nội thận, tận tình chia sẻ với gia đình về tình trạng bệnh của chị Lan và hướng dẫn cách chăm sóc, điều trị tiếp theo khi trở về quê. Ảnh: P.QLCL-CTXH
Suốt những tháng ngày chị Lan điều trị tại bệnh viện, đội ngũ y, bác sĩ đã dành cho chị không chỉ là chuyên môn mà còn là sự chăm sóc ân cần, tận tụy của những “lương y như từ mẫu”. Họ thấu hiểu nỗi cô đơn của một bệnh nhân không người thân bên cạnh, càng cảm thương hơn trước hoàn cảnh lênh đênh nhiều năm của chị.
Những lời động viên nhẹ nhàng, những bữa ăn được hỗ trợ, những đêm túc trực canh chừng từng chỉ số sinh tồn… tất cả đã trở thành điểm tựa tinh thần giúp chị Lan vượt qua những lúc nguy kịch nhất.

Phòng QLCL-CTXH đã kết nối nhiều nhà hảo tâm, mạnh thường quân đến thăm
và hỗ trợ chi phí điều trị bệnh cho chị Lan. Ảnh: P.QLCL-CTXH
Không chỉ cứu chữa về thể chất, các bác sĩ và điều dưỡng còn luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc cho chị Lan. Những lời động viên nhẹ nhàng, những cử chỉ quan tâm, nụ cười hiền, hay bàn tay điều dưỡng dịu dàng mỗi lần chăm sóc… tất cả đã giúp chị vơi bớt nỗi cô đơn, nỗi sợ bệnh tật và cả nỗi nhớ nhà day dứt suốt nhiều năm.
Chính cái tâm và cái tình của những người chiến sĩ áo trắng, cùng sự kiên trì của Phòng QLCL - CTXH và tình người ấm áp nơi bệnh viện đã góp phần tạo nên phép màu đoàn tụ tưởng chừng xa vời ấy.

Chị Lan bật khóc nức nở trong vòng tay thân thương của người thân. Ảnh: P.QLCL-CTXH

Chị Lan bật khóc nức nở trong vòng tay thân thương của người thân. Ảnh: P.QLCL-CTXH
Sáu năm - không quá dài với đời người, nhưng đủ để làm hao mòn biết bao hy vọng. Sáu năm - đủ để khiến một gia đình khắc khoải, nhưng cũng đủ để minh chứng rằng “chỉ cần còn yêu thương, thì phép màu vẫn có thể xảy ra”.
Và hôm nay, phép màu ấy đã trở thành hiện thực. Một cuộc đoàn viên - trọn vẹn, xúc động và đầy ắp tình người. Không còn những ngày lang bạt vô định, không còn nỗi cô đơn giữa cuộc đời rộng lớn. Chỉ còn lại niềm hạnh phúc vỡ òa trong vòng tay thân thương, trong tiếng gọi quen thuộc tưởng như đã xa vời vợi.
Giữa những giọt nước mắt hạnh phúc của ngày đoàn tụ, chị Lan đã tìm lại được báu vật thiêng liêng nhất của cuộc đời - Đó là mái ấm gia đình./.